Ian Rush: Sát thủ bóng ma của Liverpool

game bài WIN79

Ian Rush chân sút vĩ đại nhất Liverpool, là người sánh ngang với Jimmy Greaves và Denis Law với khả năng săn bàn trong vòng cấm và là người đã đem về hàng loạt chiếc cúp trong phòng truyền thống của câu lạc bộ.

game bài IwinClub

Ian Rush cất tiếng khóc chào đời trong một ngôi nhà thuộc ngôi làng mang tên St Asaph, phía bắc Xứ Wales. Ông là thành viên trong gia đình gồm…mười người con, có lẽ vì vậy mà những ngày thơ bé mẹ của ông đã thường cấm đoán khi cậu con đòi được ra sân cùng với mấy đứa bạn xóm giềng quần thảo với trái bóng. Sau khi tốt nghiệp trường trung học St Richard Gwyn Catholic vào năm 1978, Rush bắt đầu sự nghiệp ở đội bóng hạng ba Chester. Sau khi gây ấn tượng cùng đội trẻ, anh chơi 34 trận ở giải vô địch quốc gia và ghi 14 bàn thắng sau khi có trận ra mắt vào tháng 4 năm 1979 trong trận hoà 2-2 cùng Sheffield Wednesday và chơi ở hàng tiền vệ, nhưng chứng tỏ tài năng khi chơi ở vị trí tiền đạo cắm trong mùa giải tiếp đó. Bàn thắng đầu tiên của anh ở giải vô địch quốc gia đến trong trận hoà 2-2 của Chester với Gillingham vào ngày 15 tháng 9 năm 1979 và tới Giáng sinh anh trở thành tiền đạo chủ lực sau khi Ian Edwards tới Wrexham.

game bài Hit Club

Mặc dù nhận được sự quan tâm từ Manchester City, và với việc anh là một cổ động viên của Everton từ khi còn nhỏ, Liverpool đã chiến thắng trong cuộc đua đến chữ kí của cầu thủ 18 tuổi vào tháng 4 năm 1980, mặc dù anh vẫn phải thi đấu cho Chester cho tới cuối mùa giải bởi anh kí hợp đồng khi kì chuyển nhượng đã kết thúc (27 tháng 3 năm 1980).Huấn luyện viên Bob Paisley đã trả mức giá 300,000 bảng và đó là mức giá kỉ lục của Chester khi bán cầu thủ.

game bài B52Club

Rush không thường xuyên được sử dụng trong mùa giải đầu tiên ở Liverpool và thường chỉ được chơi ở đội dự bị như một cách để thích ứng với lối chơi của Liverpool.Rush được đối xử không gì khác và phải bắt đầu thời gian ở đội bóng như một thành viên của đội bóng hơn là được đưa vào đội một.

Liverpool khi đó áp dụng kỉ luật “bàn tay thép” của Bill Shankly khi mọi cầu thủ có thái độ thi đấu kém đều bị đảy ải lên ghế dự bị. Rush cũng là một trong số các cầu thủ bị phát và cảm thấy ngột ngạt với không khí tại đội bóng khi đó. Rush thể hiện thái độ bằng cách…xông vào phòng của vị thuyền trưởng “đòi sự công bằng”. Bob Paisley chỉ đơn giản trả lời một câu ngắn gọn: “Nếu cậu không thích, thì cậu có thể ra đi”.

game bài 789Club

Rush quyết tâm chứng minh cho ông thầy thấy được khả năng của mình là như thế nào. Cuối mùa giải năm ấy, Ian Rush ghi được cho mình năm bàn sau…bốn trận đấu.Chiêu khích tướng của Paisley đã cho thấy tác dụng của mình, và như Rush thừa nhận, chính nhờ truyền thống cứng nhắc ấy đã khiến ông cảm thấy cố gắng hơn trong thi đấu.

Ông được xếp đá cặp cùng tiền đạo xuất sắc Kenny Dalglish (vào thời điểm đó được đánh giá là một trong những tiền đạo hàng đầu thế giới), và đeo áo số 7.

Anh kết thức mùa giải 1980/81 ở vị trí vua phá lưới đội bóng với 30 lần trong 49 lần ra sân ở mọi mặt trận, với hiệu suất 1 bàn trong 1,6 trận.17 trong số này đến từ giải nội địa và giúp Lữ đoàn đỏ vô địch giải quốc nội từ tay Aston Villa.Chức vô địch này còn ấn tượng hơn bởi Liverpool đã về đích ở giai đoạn lượt đi ở vị trí thứ 10, với Manchester United và Swansea City đã đầu, trước khi chức vô địch trở lại Anfield sau 2 năm. Anh cũng ghi bàn để giúp Liverpool vô địch cúp liên đoàn trong trận tiếp Tottenham.

Ông cũng được bầu chọn là cầu thủ trẻ của năm vào năm 1983 sau khi giúp Liverpool giành cúp đúp giải vô địch quốc gia/cúp liên đoàn, và cả một thành công ở cúp châu Âu.Ông ghi 24 bàn thắng ở giải quốc nội và Lữ đoàn đỏ về đích với 11 điểm hơn đội bóng thứ hai Watford.Vào ngày 6 tháng 11 năm 1982 Rush ghi 4 bàn trong trận thắng 5-0 trước Everton, một kỉ lục cho một cầu thủ ghi bàn trong trận derby vùng Merseyside.

Cúp liên đoàn (danh hiệu thứ 3 của Liverpool ở giải này) cũng được thêm vào bộ sưu tập sau trận thắng 2-1 sau hiệp phụ ở sân Wembley.Anh được bầu chọn là cầu thủ xuất sắc nhất năm 1984 khi Liverpool dành cú ăn ba giải vô địch quốc gia, cúp liên đoàn và cúp châu Âu.Không có bất ngờ gì khi Rush được bầu chọn là cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải theo bình chọn của các nhà báo.Anh ghi 47 bàn trong 65 trận (khiến anh tở thành cầu thủ ghi nhiều bàn nhất ở mọi giải đấu ở các câu lạc bộ mùa giải đó), 1 bàn trong 1,4 trận, khi Liverpool về đích với 3 điểm hơn đội bóng ở dưới Southampton ở giải quốc nội, đánh bại kình địch cùng thành phó Everton 1-0 trong trận chung kết đá lại ở cúp liên đoàn (sau trận hoà 0-0 trong một trận đấu chung kết đầu tiên toàn Merseyside), và có danh hiệu vô địch châu Âu thứ 4 sau khi đánh bại AS Roma trong trận chung kết với tỉ số 4-2 ở loạt đá luân lưu (Rush ghi bàn nâng tỉ số lên 3-2 sau những màn nhảy múa nổi tiếng của Bruce Grobbelaar) sau khi hoà 1-1 ở hai hiệp chính và phụ.

Lấp lửng, rình rập và có xu hướng đứng ngang với hàng thủ của đối phương, đó là phong cách chơi bóng của Ian Rush. Không cần quá hoa mỹ với những pha đảo chân, không cần quá cầu kỳ với những quả xử lý kỹ thuật, ở Rushie là khả năng chớp thời cơ hoàn hảo. Đặc biệt Rush có một biệt tài đáng khâm phục về khả năng sút bóng khi…quay lưng lại khung thành. Ông đứng ngang với hàng thủ đối phương, nhận bóng trong tư thế quay lưng và cứ thế là vặn mình sút quyết đoán và bóng găm vào góc hiểm trong sự bất lực của đối phương. Ngoài ra ở Ian Rush còn có một đặc sản nữa, đó là những cú volley cực kỳ đẹp mắt. Những cú vung chân với cảm giác bóng tuyệt vời khiến bóng đi căng như kẻ chỉ làm tung mành lưới của đối phương và rung động cầu trường.

Chính lối chơi ấy mà khán giả gọi ông là “The Ghost” –“Bóng ma”. Một bóng ma không phải ở trong nhà hát mà ở chính trên sân cỏ Anfield.

Mùa giải 1984-1985 là mùa giải đầu tiên Liverpool không có danh hiệu sau 10 năm, mặc dù họ đã vào trận chung kết cúp châu Âu gặp Juventus ở sân vận động Heysel,Brussels, Bỉ.Trận chung kết này là một thảm hoạ khi trước khi trận đấu bắt đầu, các cổ động viên quá khích đã đẩy đổ một mảng tường, giết chết 39 cổ động viên của Juventus.Điều đó đã ảnh hưởng tới các cầu thủ (bao gồm cả Rush), người đã bất ngờ được cho chơi trong trận chung kết mặc dù có phong độ tệ hại.Trận đấu mà cả hai đội đều không chú ý hoàn toàn đến kết quả, đã kết thúc với tỉ số 1-0 cho Juvetus.Liverpool đã thát bại trong cuộc đua đến danh hiệu vô địch quốc gia khi thua người hàng xóm Everton, đội bóng đã vô địch sớm 4 vòng đấu.Thảm hoạ này đã ảnh hưởng đến danh tiếng của các đội bóng anh ở các cúp châu Âu, và Liverpool bị cấm thi đấu ở đấu trường châu Âu trong 3 năm.Điều này có nghĩa Rush cùng các đồng đội đã không thể tham dự giải đấu cúp UEFA ở mùa giải 1985-1986.

Mùa giải 1985-1986 đã khá hơn nhiều cho Lữ đoàn đỏ và Rush. Ông ghi 2 bàn trong trận Liverpool đánh bại Southampton ở bán kết cúp FA trên sân White Hart Lane và giành vé dự trận chung kết ở Wembley với Everton, trận chung kết cúp FA đầu tiên toàn Merseyside.Trước đó, Rush đã ghi bàn trong trận gặp Watford ở tứ kết.Liverpool cũng đã đánh bại đối thủ cùng thành phố trong cuộc đua đến ngôi vô địch giải quốc nội (cuộc đua cũng có sự góp mặt của West Ham United và Manchester United bằng chiến thắng 1-0 trướcChelsea ở Stamford Bridge, do vậy thật kì lạ là cả hai cuộc đua đến ngôi vô địch đều là của đội bóng cùng thành phố.Nếu lữ đoàn đỏ thắng, họ sẽ là đội thứ 5 đoạt cú đúp vô địch (và là đội thứ 3 trong thế kỉ 20 làm được điều đó).Nếu Everton thắng, họ không chỉ ngăn được kình địch cùng thành phố có được cú đúp danh hiệu mà còn có được danh hiệu mà trong con mắt nhiều người là rất hiếm.Everton mở tỉ số khi Gary Lineker vượt qua Alan Hansen để hạ gục Grobbelaar và giữ nguyên kết quả này cho tới hết hiệp một khi Liverpool quyết tâm tìm bàn quân bình tỉ số.

Nhưng sau khi có những chỉ đạo trong giờ nghỉ bởi huấn luyện viên kiêm cầu thủ Kenny Dalglish, Liverpool đã tạo được một thế trận khác trong hiệp hai.Với Rush dẫn dắt hàng công, họ gỡ hoà ở phút 57 khi ông vượt qua một hậu vệ để nhận đường chuyền của Jan Mølby để đánh bại thủ môn của Everton Bobby Mimms với một cú dứt điểm vào lưới chống.6 phút sau, lại là Mølby chỉ đạo một cuộc tấn công khác.Bấm bóng vào vòng cấm của Everton, ông nhận bóng và thực hiện một cú căng ngang để Craig Johnson ghi bàn.Liverpool dẫn 2-1 và tới phút 84, khi Ronnie Whelan dẫn dắt một cuộc tấn công khác.Ông bấm bóng vào vòng cấm Everton.Dalglish chạy cắt mặt để nhận bóng, nhưng Whelan dùng nó như một mồi nhử và thực hiện một cú chuyền bóng sắc qua 3 hậu vệ của Everton để Rush đang đứng trước khung gỗ chừng 5m dứt điểm hạ gục Mimms.Liverpool thắng 3-1 và lần đầu tiên (cũng là duy nhất) vô địch cả cúp liên đoàn và cúp FA.Rush được bầu là Cầu thủ xuất sắc nhất trận.Tuy nhiên, các câu lạc bộ Anh tiếp tục bị cấm đá cúp châu Âu, và Rush đã không thể có cơ hội vô địch cúp châu Âu vào mùa giải 1986-1987.

Thảm họa  Heysel  năm 1989 là một trong các vết đen trong lịch sử Liverpool. Không chỉ khiến 39 người thiệt mạng mà còn khiến CLB bị cấm thi đấu ở đấu trường Châu Âu, gián tiếp khiến Rush gia nhập Juventus sau đó. Thế nhưng tại Italia, chấn thương bỗng ở đâu xuất hiện khuất phục ông, tiếp đó là quyết định ở lại của Platini khiến ông không còn trong kế hoạch của đội bóng. Và thế là Liverpool dang đôi tay đón chào người hùng trở lại thành phố Cảng trong mùa bóng 1986-1987.

Một năm sau, Rush lại tiếp tục trong màu áo sọc trắng đen với thành quả 14 bàn thắng cuối mùa bóng, bằng với Marco Van Basten và Rudie Voeller. Nhưng một lần nữa, ông lại cảm thấy không hạnh phúc khi thi đấu trong môi trường xa lạ. Vậy là sau một mùa khoác áo thi đấu cho Juventus “đàng hoàng”, Ian Rush trở lại nước Anh trong màu áo…Liverpool. Không thể tưởng tượng nổi cái tình mãnh liệt giữa The Reds đối với Rushie nó lớn đến chừng nào. Mùa giải 1989-1990, King Kenny với vai trò vừa là người truyền lửa, vừa là chỉ huy cả trên sa bàn và sân cỏ đã đưa một Liverpool rệu rã vững chãi trên con đường gập ghềnh. Rush rực cháy với 26 bàn thắng, giành Vua phá lưới và đưa Liverpool giành ngôi vô địch

Là chân sút vĩ đại nhất câu lạc bộ, là người sánh ngang với Jimmy Greaves và Denis Law với khả năng săn bàn trong vòng cấm, là đàn anh và “người thầy” dìu dắt Robbie Fowler những ngày đầu chân ướt chân ráo, là người đã đem về hàng loạt chiếc cúp trong phòng truyền thống của câu lạc bộ, nhưng sự vĩ đại của Rush không đơn giản như thế. Ông là một biểu tượng, một niềm tự hào và là cái tên mà mọi CĐV Liverpool luôn tự hào hô vang.

game bài Go88

Bài viết cùng chuyên mục